Hành động vô cùng thân thiết tới đột ngột này của Tô Dịch, hoàn toàn khiến nàng không kịp trở tay, trong lòng sinh ra bối rối mãnh liệt, hầu như theo bản năng muốn đẩy Tô Dịch ra.
Nhưng hai cánh tay Tô Dịch lại như kẹp sắt, ôm chặt nàng, dẫn tới Lữ Hồng Bào buồn bực, mắt đẹp tròn xoe, mở mồm muốn nói gì, lại chỉ phát ra tiếng ô ô hàm hồ.
Không có cách nào cả, miệng bị bịt thật chặt.
Lữ Hồng Bào rốt cuộc không kiềm chế được, một cước hung hăng giẫm lên mu bàn chân Tô Dịch.
Tô Dịch hít vào một ngụm khí lạnh.