Tô Dịch thưởng thức một chút, chỉ cảm thấy vị quả thực cực độc đáo, không khỏi khen: "Quả thực không tầm thường."
Trà Cẩm mím môi cười, tay chân chịu khó giúp Tô Dịch gắp thức ăn, ngẫu nhiên cũng sẽ nâng chén, đối ẩm với Tô Dịch một lần.
Lửa lò hừng hực chiếu vào trên khuôn mặt tươi đẹp tuyệt tục của nàng, làm trên khuôn mặt nàng tràn đầy nét mềm mại đáng yêu dịu dàng.
Thẳng đến lúc cơm no rượu say, Tô Dịch lười biếng ngồi ở trước thuyền mui, nhìn mặt hồ tuyết lớn bay bay, chỉ cảm thấy cả người thoải mái, tâm thần yên tĩnh.
Trà Cẩm giúp Tô Dịch pha một chén trà nóng hôi hổi, sau đó ngồi ở bên Tô Dịch, lấy hai cánh tay gác lên trên đùi Tô Dịch, trán gối lên trên hai cánh tay, cả người tựa như con mèo mướp, đôi mắt thật to nhìn xa xa, thanh âm nhu nhuận nói: