"Cảm ơn tiền bối đã nhắc nhở, bất quá vãn bối tự thấy thiên phú còn ổn, có thể thử một lần."
Vệ Phàm lắc đầu, thiên tài bình thường đương nhiên chỉ theo đuổi cảnh giới Võ Hoàng, tất cả mọi việc tu luyện đều lấy mục tiêu sau này có thể thành hoàng làm chủ yếu, nhưng hắn không phải là thiên tài bình thường, hắn không chỉ theo đuổi cảnh giới mà còn muốn có chiến lực vô địch trong cùng cấp.
Hơn nữa, mặc dù lão già nói rằng đột phá Võ Hoàng không phải là đạo càng cao càng tốt, nhưng nếu thật sự không có chút lợi ích nào, thì những Võ Hoàng kia làm sao lại theo đuổi những thứ này? Lão già này rõ ràng chỉ xem hắn như một thiên tài bình thường, nếu điều này ảnh hưởng đến việc thành Đế sau này, thì đến lúc đó chỉ có nước khóc tiếng mán.
Cho nên, ở mỗi một cảnh giới, nếu có thể tu luyện tới mạnh nhất, hắn nhất định sẽ không bỏ qua.
Lão già nghe xong, không nói thêm gì nữa, lão không phải là sư phụ của Vệ Phàm, nhắc nhở là đủ rồi, nói nhiều chỉ tổ chuốc lấy phiền phức.