Nếu Chí Tôn Phượng Thể xảy ra chuyện, Hiên Viên Đình mà quỳ xuống cầu xin, Hiên Viên Phong chắc chắn sẽ dám làm ra chuyện này, huống hồ lâu hắn đã muốn diệt sạch ung nhọt trong Hiên Viên gia, trước đây có Đế Binh còn có thể trấn áp Hiên Viên Phong, nếu Đế Binh mất đi, Hiên Viên gia căn bản không có cách nào trấn áp được hắn.
"Ngươi... Ngươi đúng là nghiệt chướng! Chúng ta là bá bá của ngươi đó!"
Hiên Viên Đình bay thẳng lên trời, không thèm quan tâm đến nhóm người này nữa, ông ta hiểu rõ, khả năng không phải người của Hiên Viên gia ra tay, người của Hiên Viên gia không đến mức ngu xuẩn như vậy, ai giết Vệ Phàm cũng được, chỉ là không thể là người của Hiên Viên gia, thậm chí liên quan đến ám thị cũng không được.
Mặc dù nói những lời tàn nhẫn, nhưng nếu không phải vạn bất đắc dĩ, ông hy vọng đại ca mình không phải ra tay tàn sát đồng tộc.
Ông ta đến đây cũng chỉ để dò la chút ý, xem người Hiên Viên gia có biết là ai làm hay không, tiện thể gõ bọn họ một chút, tạm thời mà nói, xem ra người của Hiên Viên gia cũng không biết.