"Không ngờ hắn không chạy mà còn vọng tưởng dùng tay không chống lại Thánh Binh, đúng là tự tìm đường chết!"
Thủ lĩnh của bộ tộc Kỳ Lân Viên đang cầm Bích Diễm Phủ Hải Côn lộ vẻ cười nhạo, như thể đã nhìn thấy cảnh tượng Vệ Phàm bị Thánh Binh nghiền nát thành tro bụi!
Thánh Binh chỉ có thể va chạm trực diện với một Thánh Binh khác, cho dù là Huyền Hoàng Đỉnh của Vệ Phàm, đứng trước Thánh Binh cũng chỉ là một món sát vụn, chứ chưa nói đến việc hắn chỉ có thân xác bằng xương thịt.
"Hắn định làm gì vậy? Dùng thân thể để đối kháng trực tiếp với Thánh Binh sao? Đáng lẽ phải dựa vào tốc độ và kỹ xảo để giành chiến thắng chứ!"
"Với sức mạnh của hắn, tốc độ hẳn phải rất kinh khủng, chỉ cần không bị đánh trúng, Thánh Binh cũng chẳng làm gì được hắn, Vệ Phàm đang nghĩ gì vậy?"