Gương mặt Lưu Thanh Tùng đầy vẻ kinh hoàng, dưới tay của đối phương, hắn chẳng khác gì con sâu cái kiến, nếu đối phương muốn giết hắn, có lẽ bây giờ hắn đã chết.
"Các hạ đích thực rất mạnh, nhưng nếu không phải ta trùng kích Thánh Cảnh thất bại, bị phản phệ tổn thương bản nguyên, khí huyết suy kiệt, thì chưa chắc ta đã thua kém ngươi."
"Đại Kim Cương Công" không phải là công pháp hạng xoàng, hắn cũng không phải phế vật, chỉ là do thất bại trong khi trùng kích Thánh Cảnh, khiến hắn không còn ở trạng thái đỉnh cao.
Nếu ở thời kỳ đỉnh phong, người trước mắt chưa chắc đã làm gì được hắn, ít nhất cũng không đến nỗi một chưởng cũng chẳng đỡ nổi.
Vệ Phàm lắc đầu: "Nếu muốn so sánh như vậy, ta mà là Võ Vương tầng chín, thì một tát cũng đủ để đánh chết ngươi."