Rất nhiều tu sĩ chen chúc đi vào, thuận lợi xuyên qua màn sáng vây trận tụ hợp một chỗ với đám tu sĩ may mắn còn sống sót trong linh địa, vừa ngăn cản đám người Lý Bá Tiên và bầy sói tập kích, vừa xoay người oanh kích màn sáng vây trận.
Vây trận so với đại trận phòng hộ yếu ớt hơn nhiều, nếu không phải bị đàn sói quấy rối, các tu sĩ bị nhốt trong đó đã sớm đem vây trận này phá vỡ.
Giờ phút này có người tới tiếp ứng, chỉ trong thời gian ngắn ngủi vây trận đã hoàn toàn vỡ vụn ra.
Cách xa nhau mấy trăm trượng, ánh mắt Lục Diệp và Hoả Liệu Nguyên va chạm, một người bình tĩnh như nước, một người nổi trận lôi đình.
Mấy hơi sau, Hoả Liệu Nguyên đè nén sự tức giận trong lòng, cắn răng nói: “Rút!”