"Lục ca…” Diệp Lưu Ly nhẹ nhàng hô một tiếng, đưa mắt nhìn chung quanh.
Nhà gỗ trên đảo nhỏ là nàng tự tay dựng lên, cũng là nơi nàng thích nhất. Toàn bộ Bá Đao sơn trang, trừ nàng ra, ngày thường không ai có thể tới nơi này.
Địa phương quen thuộc, cảnh sắc quen thuộc, nhưng rất nhiều bóng dáng quen thuộc đều đã không còn, tiểu nha đầu âm thầm đau buồn.
"Diệp Hùng chết rồi, còn có một tên Thần Ý môn tầng chín, ta cũng không biết tên gì, đều bị ta giết." Lục Diệp mở miệng.
Diệp Lưu Ly không rõ Lục ca nhà mình làm được chuyện này bằng cách nào, nhưng kẻ thù bị giết chắc chắn là chuyện đáng mừng, tiểu nha đầu lại cay cay sống mũi, vành mắt đỏ lên, nước mắt lăn xuống.