Tuy tốc độ nội tình trôi qua lần này không chậm, nhưng tốt xấu gì cũng nằm trong phạm vi có thể tiếp nhận, kể từ đó, chỉ cần Lục Diệp tháo Long Tọa xuống, căn cơ sẽ không bị ảnh hưởng.
Tâm thần đang cất cao, toàn bộ thế giới cũng trở nên rất khác biệt, hào quang đủ mọi màu sắc đang chảy xuôi trong tầm mắt, đó là sắc thái của thiên địa linh khí, ngày thường Lục Diệp chỉ có thúc giục Động Sát linh văn gia trì hai tròng mắt mới có thể nhìn thấy những sắc thái này.
Mọi thứ xung quanh dường như trở nên chậm chạp hơn rất nhiều.
Hổ Phách và Y Y không xa nhìn tới đều than thở.
Trong tầm mắt của một linh một hổ, tạo hình chỉnh thể của Long Tọa cũng không có thay đổi quá lớn, nhưng Long Tọa hôm nay so với Long Tọa trước đó lại có thêm rất nhiều đường vân phức tạp, đường vân giăng khắp nơi từ chỗ gò má kéo dài xuống cổ, ngực, hai tay hai chân, thậm chí là lưng...