Lục Diệp suy nghĩ một lát, mơ hồ có chút suy đoán.
Nhưng sự tình có phải như hắn nghĩ hay không, còn phải đợi nghiệm chứng.
Hắn quay đầu nhìn lại, Đạo Thập Tam lập tức xoay người, lấy thân hình che đi thịt nướng trong tay... Hắn sợ lại bị Lục Diệp đoạt mất.
Lục Diệp nào sẽ đi đoạt của hắn, hắn đứng dậy đi tới một bên, cầm lấy cái túi chứa linh mễ mà trưởng thôn đã đưa tới trước đó, sau đó mở miệng túi ra, bốc một nắm linh mễ nhét vào trong miệng.
Tuy rằng linh mễ chưa được nấu chín, khó có thể nuốt xuống, nhưng đối với Lục Diệp thì cũng không đáng ngại.