Lục Diệp còn đang nhìn con cóc màu vàng của nàng, cũng không biết Hoa Từ tìm được thứ này từ nơi nào, nhưng bây giờ nhìn lại, vô cùng có khả năng nó xuất phát từ hung địa như Ngũ Độc đàm.
Nghe Hoa Từ nói như vậy, vội vàng gật đầu.
Tuy thời gian gặp nhau ngắn ngủi, tuy còn có rất nhiều lời chưa nói, tuy rằng Lục Diệp không đành lòng chia lìa, nhưng hắn biết, lần gặp mặt này chỉ có thể như vậy.
Mọi người có con đường riêng của mình, hắn cũng có chuyện riêng của mình.
Giống như một dòng sông nước chảy, từ đầu nguồn xuất phát ôm nhau bảo vệ lẫn nhau, nhưng trong quá trình chảy cuối cùng cũng có rất nhiều nhánh sông của các ngã rẽ, nhưng chỉ cần tiếp tục chảy xuôi thì luôn có thể gặp nhau ở trong biển rộng.