Liễu Nguyệt Mai tọa trấn Kinh Lan hồ ải, chỉ cần không phải người mù điếc, dĩ nhiên có thể đạt được một chút tin tức liên quan tới Lý Thái Bạch.
Kẻ thù giết con đã chết lại sống lại, làm sao Liễu Nguyệt Mai có thể nhịn? Từ ngày nhận được tin tức, nàng đã tính toán làm sao giết chết Lý Thái Bạch.
Trắng trợn ra tay không phải là hành động sáng suốt, cũng không phải là cân nhắc đến đại thế hiện giờ của hai đại trận doanh, mối thù giết con, không thể không báo. Đối với nữ nhân như nàng mà nói, đại thế của hai đại trận doanh không liên quan gì đến nàng, chỉ cần có thể giết Lý Thái Bạch, báo huyết cừu, thì dù lại dấy lên việc hai cửa ải lớn đối kháng cũng không tiếc.
Nhưng Kinh Lan hồ ải bên này chỉ có một mình nàng là Thần Hải cảnh, tiểu ải chủ ban đầu là Xa Tử Hùng đã bị điều đi, ngược lại bên phía Ám Nguyệt lâm ải còn có một Lâm Nguyệt, nếu không thể một đòn giết chết, Lâm Nguyệt nhất định sẽ nhúng tay, đến lúc đó nàng lấy một địch hai, chưa chắc có thể đắc thủ.
Còn nữa, cho tới nay phạm vi hoạt động của Lý Thái Bạch cũng không lớn, không cho Liễu Nguyệt Mai quá nhiều cơ hội.