Lục Diệp cũng lười để ý tới chúng nó, chỉ cần chúng nó có thể đi theo mình là được.
Trước khi rời đi, hắn phải tận dụng hết khả năng để chém giết một vài Trùng tộc bình thường.
Mấy chục hơi thở sau, phía trước bỗng nhiên trống không, ánh sáng chiếu vào tầm mắt.
Giết ra rồi!
Theo sau là một đám Trùng tộc, Lục Diệp khom người vung đao lên, đao mang màu đỏ như máu cực lớn quét ra, lại có rất nhiều Trùng tộc bị diệt.