Dứt lời, kiếm quang thúc giục, bao lấy bản thân, lướt vào trong bầy trùng, chỉ một thoáng, kiếm khí tàn sát bừa bãi, bởi vì rất nhiều Thần Hải cảnh Trùng tộc đã bị hắn cùng Lâm Nguyệt giết hết, cho nên tuy rằng bầy trùng này còn nhiều, nhưng rất khó cấu thành uy hiếp quá lớn đối với hắn.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là hắn không nên ở lâu trong bầy trùng, không có Long Tọa hộ thân, thân hãm trong bầy trùng vẫn rất phiền phức.
Bổn thể bên kia dám một mình giết vào bầy trùng ác chiến không ngớt, thứ dựa vào chính là Long Tọa hộ thân.
Lâm Nguyệt còn chưa kịp dặn dò một tiếng, bóng dáng của Lý Thái Bạch đã bị đàn trùng bao phủ, không nhịn được cười lên, nhưng mà Thái Bạch sư đệ nguyện ý xuất lực như thế, cũng là chuyện vui mà nàng thích thú, tuy rằng ở chung thời gian không tính là dài, nhưng nàng rất là hài lòng đối với Lý Thái Bạch, người này không có tuổi trẻ khí thịnh, cũng không có thiên tài yêu nghiệt tự cho mình thanh cao, đối với các loại mệnh lệnh của nàng đều có thể hoàn mỹ chấp hành, đối với các tướng sĩ khác trong cửa ải cũng có thể bình dị gần gũi.
Người như vậy ở chung rất dễ dàng, có thể nói mấy tháng nay Lý Thái Bạch tới cửa ải, đã có được sự ngưỡng mộ rất lớn, các tướng sĩ cũng đều rất kính yêu hắn.