Lục Diệp kết thúc truyền tin cho Càn Vô Đương, nhíu mày.
Tình huống trước mắt, việc tọa trấn Kinh Lan hồ ải là chạy không thoát, chính như Càn Vô Đương nói, ai bảo hắn vừa hay gặp dịp, lại triển lộ ra thực lực hơn người chứ.
Trong đó, tất nhiên cũng có Vạn lão cực lực tiến cử, nếu không một cửa ải lớn như vậy không thể để một vị Thần Hải cảnh tầng hai một mình tọa trấn, nhưng một vị Thần Hải cảnh tầng tám du kích hộ quân tự mình tiến cử thì cũng có chút phân lượng.
Đối với Lục Diệp thì đây cũng không phải là chuyện gì quá khó tiếp nhận, chỉ là xem bản thân nghĩ như thế nào.
Cho dù hắn trở về Hạo Thiên thành, cũng phải tiếp tục luyện chế Bạo Liệt Hỏa Linh Thạch và trận bàn Đồng Khí Liên Chi, ở lại bên này cũng phải luyện chế, hơn nữa ở lại núi cao hoàng đế xa, không ai trói buộc mình, còn có thể nhiều thời gian hơn.