Đây cũng là nguyên nhân Dư Hoa Cẩn không thể chờ đợi được nữa, theo tin tức nàng thám thính được, dù là Lục Nhất Diệp hay Lý Thái Bạch, tu vi đều tinh tiến thần tốc, trái lại nàng tuổi già sức yếu, thực lực ngày càng yếu, nếu cứ tiếp tục kéo dài như vậy, chênh lệch tu vi của hai bên sẽ chỉ càng ngày càng nhỏ, đến lúc đó sao có thể báo đại thù?
Đã bàn bạc xong xuôi với Vạn Ma lĩnh, bên phía Ám Nguyệt lâm ải sẽ trợ giúp nàng giết Lục Nhất Diệp, đến lúc đó nàng sẽ báo cáo tình hình cho bên Vạn Ma lĩnh về người luyện chế trận bàn Đồng Khí Liên Chi, đây là chuyện mà bên phía Vạn Ma lĩnh bức thiết muốn biết rõ nhất hiện giờ.
Đương nhiên, bên Vạn Ma lĩnh không thể nào biết người luyện chế này chính là Lục Nhất Diệp, nếu không kế hoạch của nàng hoàn toàn không có cách nào áp dụng.
Nàng chính là muốn mượn đao giết người, về phần chuyện sau đó, nàng sống không được bao lâu, nghĩ nhiều như vậy làm gì? Trước khi mình chết, giết tất cả những người đáng chết là có thể mỉm cười nơi chín suối!
Mấy ngày sau, ở một nơi nào đó trong Ám Nguyệt lâm ải, Dư Hoa Cẩn mặc áo bào đen, lẳng lặng chờ đợi.