"Ta không sao." Lam Tề Nguyệt lắc đầu, đúng là nàng không có gì đáng ngại, may mà Mạch Hải thánh tôn không muốn trở mặt hoàn toàn với nàng, cho nên ra tay không nặng, đương nhiên cũng có thương thế, nhưng chỉ là vết thương nhẹ, ngoài ra tiêu hao hơi lớn.
"Vậy là tốt rồi." Lục Diệp đáp lại một tiếng.
Tuy hắn tới khá kịp thời, giúp Lam Tề Nguyệt tránh một kiếp tự bạo, nhưng tình hình trước mắt lại là thứ hắn không muốn thấy nhất.
Lúc trước đại chiến với nữ Thánh chủng kia, dù gì bên cạnh hắn cũng có ba vị lão tiền bối Nhân tộc, cuối cùng vẫn phải phí hết tâm tư thật lớn mới bức đối phương tự bạo.
Trước mắt chỉ có hắn và Lam Tề Nguyệt, đối mặt cường giả như Mạch Hải thánh tôn, không khỏi có chút thế đơn lực cô, nhất là trong chiến đấu như vậy, Lam Tề Nguyệt không có bao nhiêu chỗ trống để phát huy.