"Cũng gần như vậy." Trong lòng Tiểu Cửu cũng có chút ưu tư.
Một Long tộc bị trấn áp thời gian dài như vậy không thể thoát khốn, nếu nói không có chút oán khí nào thì đó là không thể, dưới trạng thái như vậy, một khi thả nó ra sẽ là hậu quả như thế nào thì không ai có thể đoán trước, cho dù nó sẽ đuổi Dược Tân kia đi thì cũng rất có thể sẽ khiến Cửu Châu bây giờ gánh vác lửa giận của nó, đến lúc đó cục diện Cửu Châu sẽ chỉ càng tệ hơn.
Lục Diệp không khỏi xoa xoa huyệt Thái Dương, đau đầu, khó làm.
"Nhưng nói đi cũng phải nói lại, làm sao ngươi biết được những chuyện này?" Lục Diệp hỏi, theo lý thì Tiểu Cửu sẽ không biết được chuyện như vậy mới đúng, bởi vì lúc Long tộc bị trấn áp, Tiểu Cửu còn chưa sinh ra đâu.
"Nó nói với ta, nó vẫn luôn bảo ta thả nó ra ngoài, ta không dám đồng ý. Đương nhiên là ta lừa nó nói ta không làm được." Nó lộ ra một bộ đắc ý, làm cho đầu Lục Diệp càng đau hơn.