Lục Diệp mơ hồ cảm thấy thứ này dùng để chạy trốn, ví dụ như mình bị nhốt ở một nơi không gian bị phong bế nào đó, chắc có thể dùng uy năng huyền diệu của thứ này mở liên hệ giữa không gian phong bế với ngoại giới.
Đây chính là ý tưởng của hắn, còn cụ thể phải thúc giục uy năng của vật này thế nào thì phải cẩn thận thử nghiệm, dù như thế nào cứ thu lấy là đúng đắn, nói không chừng sẽ có lúc dùng tới.
Lục Diệp lại nhìn sang bên khác, linh ngọc chất đống thành ngọn núi nhỏ.
Hắn không đếm kỹ đống linh ngọc này, nhưng chắc cũng được ba vạn khối, là thu hoạch trong mỏ linh ngọc cùng Đô Lãng, trong lúc hỗn loạn còn lấy được một ít linh tinh, không nhiều lắm, khoảng trăm khối.
So ra thì giá trị của linh tinh lớn hơn linh ngọc rất nhiều, năng lượng chất chứa bên trong càng thêm mênh mông, quan hệ của chúng giống như đối lập giữa linh thạch cực phẩm và linh thạch hạ phẩm.