Một thanh phi kiếm có thể đuổi giết cường giả Nhật Chiếu nhưng cũng không dám quay đầu lại, Lục Diệp không biết nó có phẩm chất gì.
Hơn nữa, một thanh phi kiếm như vậy còn có linh tính, Lục Diệp tự hỏi nếu như phi kiếm này nhằm vào mình, vậy chuyện hắn có thể làm chỉ có một việc, đó là rửa sạch cổ chờ đợi là được.
Hiện tại, thứ nhằm vào mình cũng không phải bản thể phi kiếm, chỉ là một đạo kiếm quang phân liệt ra! Vậy thì chưa hẳn không thể ngăn cản. Đồng thời, Bàn Sơn Đao đâm ra Bá Đao thức thứ nhất, hạp binh bên hông Lục Diệp cũng chấn động, một đạo ngự khí đã bay vút ra.
Đây là một tầng bảo hiểm, trước khi chưa thật sự tiếp xúc, hắn cũng không rõ ràng mình có thể chống đỡ được đạo kiếm quang này hay không.
Từng điểm tinh quang cách không nở rộ, tinh chuẩn không lầm đâm vào trên kiếm quang đang bay tới kia. Sắc mặt Lục Diệp ngưng tụ, trường đao xoay tròn như trăng, trong thời gian ngắn đao quang như tuyết, từng đạo đao mang như trăng lưỡi liềm bay vút ra, đồng loạt nghênh đón.