Xoay người, cất bước đi nhanh về phía Hải Đường đang luống cuống đứng ở bên kia.
Từ sau khi sương mù dày đặc xuất hiện lần nữa, Hải Đường nghe được yêu cầu của Lục Diệp thì trợn tròn mắt. Nàng chưa bao giờ nghĩ tới, vào thời khắc sống còn Lục Diệp lại đưa ra yêu cầu như vậy, nàng cũng chưa bao giờ nghĩ tới mình còn có hi vọng thoát khỏi U Linh Thuyền!
Từ ngày đó sau khi bị vây hãm ở đây, khảo nghiệm thất bại, nàng biết cả đời này của mình sẽ dừng ở đây, nàng sẽ không ngừng suy yếu ở chỗ này, cho đến khi tan thành mây khói, hoàn toàn hóa thành chất dinh dưỡng của U Linh Thuyền, thậm chí sẽ không giống như đám thuyền viên Tần Tông, trở thành một phần của U Linh Thuyền, khi nàng biến mất, trên đời này sẽ không còn tung tích của nàng nữa.
Nàng đã sớm chuẩn bị tâm lý.
Cũng chỉ là xuất phát từ một loại tâm thái có thể giúp đỡ Lục Diệp, cũng không yêu cầu xa vời gì khác, đã là người chắc chắn phải chết, vậy thì cam chịu số phận là được.