Trong nửa năm qua, mặc dù lão vẫn khẳng định được rằng Lục Diệp còn sống nhưng bất hạnh thay lại không có nhân thủ để dùng, không thể mở quy mô đi tìm kiếm tung tích Lục Diệp, chỉ có thể khiến cho Thủy Uyên ra mặt nhờ một vài tán tu tin được đi tìm kiếm hắn. Nhưng thực lực của những người đó cũng không cao, muốn tìm một người ở trong Linh Khê chiến trường bao la bát ngát kia, có khác gì biển rộng tìm kim đâu?
Chưởng giáo không biết nửa năm qua Lục Diệp đã gặp phải những chuyện gì bên trong Linh Khê chiến trường, nhưng ở thời điểm Thủy Uyên giúp hắn băng bó miệng vết thương lúc trước, lão đã được nhìn thấy tận mắt, trên người thiếu niên mười sáu, mười bảy tuổi này, tràn đầy những vết thương cả cũ lẫn mới, thậm chí còn có vài vết thương cực kỳ trí mạng.
Qua đó, cũng hiểu hắn đã gặp phải những khó khăn trắc trở tới mức nào ở trong Linh Khê chiến trường.
Khiến cho một thiếu niên vô tội không biết gì phải chịu những đau khổ này, là lão thất trách, là trách nhiệm của Bích Huyết tông, cho nên sau khi chưởng giáo đưa Lục Diệp về bản tông, lão lập tức giết vào bên trong Vân châu.
Lão muốn bảo đảm về sau sẽ không còn loại chuyện bất công như đại chiến Kim Quang đỉnh vừa rồi xảy ra nữa.