Hiện giờ đám người Lục Diệp đang đứng trước hai lựa chọn, một là ở nguyên chờ đợi, dù sao nơi này cũng là phương thiên địa mà đám người Lục Diệp bố trí hơn hai mươi ngày qua. Cái khác không nói, chỉ tính riêng các loại bố trí của Hoa Từ, và hơn mười đạo Tụ Linh linh văn thật lớn do Lục Diệp xây dựng ở trong này, đã giúp bọn họ giết địch và khôi phục được dễ dàng hơn rất nhiều rồi, cho nên nếu cả đám ở chỗ này chờ đợi, thì kể cả cho tu sĩ Hạo Thiên minh khác đi tới tìm nơi nương tựa, hay là chờ người của Vạn Ma lĩnh chui đầu vô lưới, bên ta đều có ưu thế thật lớn.
Nhưng nếu làm như vậy, nhóm tu sĩ Hạo Thiên minh rơi rụng bên ngoài kia sẽ gặp phải càng nhiều nguy hiểm hơn. Bởi vì trước mắt đoàn đội bên ta là đội ngũ có số lượng tu sĩ Hạo Thiên minh nhiều nhất. Nếu bên này không động, tiểu đoàn đội khác tuyệt đối sẽ phải đối mặt với đám tu sĩ Vạn Ma lĩnh bao vây tiễu trừ.
Tạm thời không biết Vạn Ma lĩnh bên kia có bao nhiêu người sống sót nhưng khẳng định rằng sẽ nhiều hơn Hạo Thiên minh.
Cho nên lựa chọn thứ hai bày ra trước mặt đoàn đội bên ta chính là, chủ động phóng ra, vừa tìm kiếm tung tích địch nhân vừa hấp thu tu sĩ bên ta, làm lớn mạnh lực lượng.
Người tới tham gia Linh Khê trấn thủ chiến đều là trấn thủ sứ và phó sứ của các đại tông môn, kể cả khi trước kia bọn họ chưa từng tham dự loại hành động đại quy mô này, thì ít nhất cũng có chút nhãn lực và ánh mắt nhìn xa trông rộng.