Hai bên trái phải trong làn sương mù kia lại quay cuồng, hai con trùng tử vọt tới, một con trong đó giống con vừa rồi, vừa lao ra đã bị giết, một con khác chỉ chạy được hai bước đã tiêu đời.
Lưu quang bay vút, từng con từng con trùng tử bị chém chết, tới màn thứ tư, nếu chỉ dựa vào ngự khí lại không giết xuể, tốc độ ngự khí nhanh đến mấy cũng có cực hạn. Thêm nữa, động tác của những con trùng tử kia cũng không chậm. Cuối cùng Lục Diệp nương theo uy thế của Bàn Sơn đao, chém giết từng con trùng tử vọt tới trước mặt mình.
Đợi cho tới màn thứ năm, linh lực trong đoản đao hao hết, Lục Diệp kịp thu hồi nó về trước khi linh lực hao hết, sau đó cầm Bàn Sơn đao trong tay, huyết chiến tứ phương.
Một lát sau, trong Luyện Công phòng, Lục Diệp với sắc mặt tái nhợt, mở to mắt, vừa rồi hắn chỉ giết đến màn thứ tám đã bị những trùng tử kia làm thịt.
Trùng tử thất tầng cảnh và lục tầng cảnh có sự khác biệt rất lớn, thực lực tăng lên cực kỳ rõ ràng. Đặt lên người tu sĩ cũng là như vậy, khác không nói, thất tầng cảnh có thêm thủ đoạn ngự khí, khiến cho chỉnh thể thực lực của tu sĩ có tăng lên trên diện rộng.