Chương 548. Đoạt Ngọc Giác
Nhưng sau khi kích phát thuật pháp kia, Nguyệt Mị chẳng những không thu được chút cảm giác an toàn nào, ngược lại càng thêm kinh dị, bởi vì ngay khi nàng vừa đưa tay ra thì thân hình của thiếu niên kia đã hóa thành tàn ảnh, đồng thời khi nàng đánh ra thuật pháp thì một vòng ánh đao sáng như tuyết hiện lên ở trước mắt.
Tử vong giống như là một con hung thú, duỗi ra đầu lưỡi nóng bỏng, liếm láp thần hồn của nàng, làm cho nàng run rẩy.
Tiếng cọ xát chói tai vang lên, trước mắt Nguyệt Mị hiện lên các loại hình ảnh, một luồng khí tức mạnh mẽ từ yết hầu truyền đến, trùng một kích, xương s cổ nàng gần như đứt gãy, có ánh huỳnh quang trong suốt từ ánh đao hoạt động tản ra, yết hầu có chút đau xót.
Nguyệt Mị lập tức trở về trạng thái bình thường, trong nháy mắt vừa rồi gần như là theo bản năng nàng đã thúc đẩy linh lực của bản thân, ở cổ ngưng tụ ra một đạo bình chướng, thậm chí nàng cũng không kịp phản ứng tại sao mình lại làm như vậy.