Dưới một đao này, cánh tay phải của Lục Diệp trở nên rã rời, toàn bộ da thịt của cánh tay phải giống như vỏ tôm nướng chín, đỏ bừng vô cùng, còn có hơi nóng cuồn cuộn bốc lên.
Toàn bộ cánh tay phải cảm thấy ê ẩm, trướng lên, không thể kiềm chế mà run rẩy.
Lục Diệp nắm chặt quyền, nắm tay, lặp đi lặp lại như thế rất nhiều lần, cánh tay phải mới chậm rãi khôi phục.
Nghĩ lại một đao vừa rồi, Lục Diệp có một loại cảm giác đẩy mây đen ra thấy trăng sáng.
Cho tới nay, hắn tu hành đều dựa vào nỗ lực cùng tìm tòi của bản thân, không biết cái gì là đúng, cũng không biết cái gì là sai, tâm đắc tu hành đao thuật của Tam sư huynh, không thể nghi ngờ là chỉ cho hắn một con đường sáng.