Rời khỏi sơn động, ngẩng đầu ngước nhìn lên, bảng danh sách vẫn treo cao trên trời như cũ, màu đỏ như cờ hiệu kia vô cùng dễ làm người khác chú ý, ánh mắt đảo qua, Lục Diệp phát hiện xếp hạng của mình đã rớt xuống hơn 50 hạng rồi.
Chuyện rất bình thường, khu săn bắn xuất hiện đã qua hai canh giờ. Trong khoảng thời gian này khắp nơi đều có chiến đấu bộc phát, có chiến đấu sẽ có người chết, người chết sẽ sinh ra điểm săn giết.
Hơn một trăm điểm săn giết không tính là quá nhiều, xếp hạng của Lục Diệp đương nhiên không ngừng trượt xuống.
Theo xu thế này, không bao lâu sau tên của hắn ta sẽ biến mất trên bảng săn giết.
Lục Diệp không có hứng thú với bảng săn giết, trong khu săn bắn, mục tiêu của hắn chỉ vẻn vẹn là sống sót.