Trong sơn động, Lục Diệp luyện chế đã đủ nhiều trận kỳ, tất cả đều đã chuẩn bị thỏa đáng, Lý Bá Tiên và Phong Nguyệt Thiền cũng đã khôi phục hoàn toàn.
Ba người đứng dậy, Lý Bá Tiên và Phong Nguyệt Thiền mỗi người lấy ra một vật, dán lên mặt mình.
Lục Diệp định thần nhìn lại, chỉ thấy trên mặt Lý Bá Tiên dán một khuôn mặt đồng tử môi hồng răng trắng, nụ cười tủm tỉm, còn trên mặt Phong Nguyệt Thiền dán một khuôn mặt nữ đồng đầy ủy khuất, mắt ngấn nước mắt.
Lý Bá Tiên còn lấy ra một cái khuôn mặt đưa cho Lục Diệp: “Tiểu sư đệ mang theo cái này, thuận tiện làm việc.”
Lục Diệp lặng lẽ lấy một khuôn mặt ác quỷ mặt xanh lè từ trong không gian trữ vật của mình ra, dán lên mặt.