“Lục đạo hữu nói đùa, Kim Thân Lệnh, cả đời ta chưa thấy qua thứ này, từ nơi nào tìm đến cho ngươi?” Võ Tuấn sắc mặt âm trầm.
Hơn nữa cho dù có, Vạn Ma lĩnh cũng không có khả năng lấy ra cho Lục Diệp, thứ này đối với Thần Hải cảnh đều có ích, đó dù sao cũng là sự che chở của Thiên Cơ ban cho, trước khi đến thời hạn, cho dù là ai cũng đừng mơ tưởng công phá được phòng hộ.
“Vậy không cần nói nhiều, hai phương án các ngươi tự mình chọn đi!”
Vũ Tuấn quát khẽ: “Lục Nhất Diệp, chúng ta đến đây là để thương nghị với ngươi, đừng vội được voi đòi tiên!”
Lục Diệp đưa ngón tay sờ soạng Bàn Sơn Đao, mi mắt hơi buông xuống, lạnh nhạt nói: “Hai vị cảm thấy, nếu như ta giết các ngươi ở chỗ này, Vạn Ma Lĩnh có nghĩ biện pháp báo thù cho các ngươi hay không? Hay là nói, hai vị muốn thử xem ta có thể giết được các ngươi hay không!”