Lục Diệp ăn uống no đủ xong thì lấy ra một ít nguyên liệu từ trong không gian trữ vật, sử dụng linh lực luyện chế trận kỳ.
Ở trong khu vực săn bắn, hắn đã sử dụng rất nhiều trận kỳ, bây giờ trận kỳ có thể sử dụng không còn bao nhiêu, muốn ở chỗ này bố trí linh địa khẳng định cần dùng đến rất nhiều trận kỳ, trước tiên luyện chế chuẩn bị tránh khỏi tai họa.
Ngay từ đầu Cự Giáp chỉ yên tĩnh ngồi ở một bên thưởng thức thịt rắn mỹ vị, nhưng theo thời gian trôi qua, hắn chậm rãi khép mắt lại, tiến vào loại yên lặng cấp độ sâu này.
Hô hấp không lộ, ngay cả sự sống và một thân khí tức cũng mờ nhạt đến cực hạn, giống như một người chết.
Trên thân hình khôi ngô nổi lên một luồng ánh sáng màu trắng ngà, dẫn động ánh trăng trên trời trút xuống, chỉ một thoáng, hơn phân nửa sơn cốc đều đắm chìm trong ánh trăng mông lung mà mênh mông.