Giữa không trung, Lục Diệp và Ảnh Vô Cực nhanh chóng lướt đi.
Hành động như vậy đáng lẽ sẽ phải có sóng gió không ngừng, nhưng thực tế, trên đường đi hai người đều bình an vô sự, ngay cả nửa Thi tộc cũng không nhìn thấy.
Thi tộc không ngu, biết tu sĩ dám làm việc như vậy thì tất nhiên có chỗ dựa, không có tự tin tuyệt đối, nào dám xuất đầu khiêu khích.
Nửa ngày trước, hai người từ biệt rời đi trong ánh mắt lưu luyến tiếc nuối của đám người Túy Sơn.
Cũng không phải là không thu hoạch được chút nào.