Nhưng người này lại vô cảm, lẳng lặng đứng ở chỗ này, mi mắt hơi rũ xuống, tóc đen rậm rạp trên trán che khuất ánh mắt, khiến người ta không thấy rõ sắc mặt của hắn.
Lưng hắn đeo trường đao, một tay nắm vỏ đao, một tay đặt lên chuôi đao, năm ngón tay nhẹ nhàng nắm hờ.
Không ai dám có dị động gì nữa, chỉ vì khi người này hiện thân, tất cả mọi người cảm giác được có khí cơ bén nhọn tập trung vào bản thân, bất kỳ dị động nào đều có thể nghênh đón đả kích như hủy diệt.
Bầu không khí lập tức giương cung bạt kiếm, có tu sĩ khẩn trương đến mức trán đổ mồ hôi.
Cánh cửa màu vàng óng nhanh chóng trở nên ổn định, lại có một bóng người đi ra từ trong cánh cửa, linh lực quanh thân phun trào, hào quang nở rộ, tựa như đang ngăn cản cái gì, chính là Bàng Huyễn Âm.