"Vậy chén rượu mừng này không uống không được."
"Nơi đây không phải chỗ nói chuyện, xin mời Bàng cung chủ vào núi trước." Lưu Trinh Quan nói xong, đưa tay mời, trong mắt đầy ý cười.
Bàng Huyễn Âm gật đầu:
"Vậy cung kính không bằng tuân mệnh!"
Sắc mặt Lưu Trinh Quan không cảm xúc, mí mắt lại hơi co rụt lại, Bàng Huyễn Âm thản nhiên đáp ứng lời mời của hắn như vậy, ra vẻ cho dù phía trước có đầm rồng hang hổ cũng không thèm để ý chút nào, rõ ràng là chắc chắn Tu Di sơn sẽ không làm gì nàng.