Dạo bước trong Tử Vi Đạo Cung, Bàng Huyễn Âm nhẹ giọng nói chậm, chủ yếu là nói lời cảm tạ.
Thi họa quấy nhiễu Vô Song đại lục ngàn năm, từng đời tiền bối của Đạo Cung kiên trì và cố gắng, sau khi đám người Lục Diệp đến thì đã được giải quyết dễ dàng. Với tư cách là người đứng đầu Đạo Cung đời này, Bàng Huyễn Âm cảm kích phát ra từ phế phủ.
Dù nàng biết, đám người Lục Diệp tới đây chỉ là một trận ma luyện, cũng đạt được rất nhiều chỗ tốt từ trong đó, nhưng Vô Song đại lục được cứu vớt là sự thật, loại ân tình này, cho dù nói lời cảm tạ như thế nào cũng không đủ.
"Còn chưa tạ lỗi cung chủ, địa mạch Đạo Cung khô kiệt, sợ là rất khó khôi phục."
An trí Thiên Cơ Trụ ở trong tứ đại bí cảnh, địa mạch trong bí cảnh đều bị cắn nuốt khô kiệt, tuy rằng bây giờ tứ đại bí cảnh vẫn tồn tại, nhưng đều mất đi năng lực di chuyển tự do trong hư không như ngày xưa, chỉ có thể tọa lạc ở địa phương cố định.