Lục Diệp đi dọc theo phương hướng nơi phát ra hồng thủy, đi thẳng về phía trước, dưới sự gia trì của Phi Dực và Phong Hành, tốc độ của hắn đã tăng tới cực hạn.
Cuối cùng cũng nhìn thấy ngọn nguồn từ xa.
Đó là một con sông lớn, nhưng một đoạn nào đó của đê lại vỡ ra một lỗ hổng, lượng lớn nước sông từ trong đó trào ra.
Lục Diệp lách mình đi tới chỗ đê vỡ, đôi cánh màu đỏ lửa sau lưng chầm chậm thu liễm, quan sát một chút, sau đó lập tức tế ra trận kỳ.
Đoạn lỗ hổng này có chiều dài không nhỏ, hơn nữa nước sông cuồn cuộn hung mãnh, chỉ dựa vào lực lượng một mình hắn thì tuyệt đối không thể ngăn cản được. Muốn ngăn chặn lỗ hổng này, nhất định phải mượn nhờ lực lượng trận pháp.