Trong ánh mắt khiếp sợ của mấy tu sĩ ở gần đó, thản nhiên rời đi.
Mãi đến khi hắn rời đi, nữ tu kia mới lộ ra vẻ mặt ảo não, vừa rồi nàng chỉ lo chấn kinh, lại quên mất việc thêm lạc ấn của Lục Diệp, thanh niên tài tuấn như thế, nếu để mấy sư muội xinh đẹp trong tông kia tiếp xúc với hắn nhiều hơn, nói không chừng có thể có thu hoạch gì đó.
Về phần bản thân nàng, sớm đã thành thân, cũng có người thủ hộ, tất nhiên không cần nghĩ.
Sắc trời đã tối, Lục Diệp không định tiếp tục lên đường.
Hắn xin Niệm Nguyệt Tiên nghỉ một ngày, Niệm Nguyệt Tiên cũng bảo hắn không cần vội vã trở về, dù sao bên Thương Viêm sơn ải đã lâu không có chiến sự, hắn hoàn toàn có thể ở lại Hạo Thiên thành thêm vài ngày, thậm chí về Bích Huyết tông xem thử.