Càn Vô Đương ký kết thủ lệnh, cho hắn quyền lợi tự do điều động nhân viên.
Về phần có thể cứu Tam sư huynh ra khỏi Kinh Lan hồ ải hay không, thì phải xem thủ đoạn của hắn như thế nào, Càn Vô Đương cũng đã nói, muốn điều người, còn phải xem cấp trên người ta có nguyện ý thả người hay không, loại chuyện này hắn không có cách nào cưỡng ép can thiệp, tổ chức không giống nhau, tuy rằng Ti chủ Luật Pháp ti quyền cao chức trọng, nhưng cũng không ra lệnh đến được Ải chủ Kinh Lan hồ ải.
Có lẽ Liễu Nguyệt Mai kia không muốn thả người, nếu thật sự như thế, Lục Diệp cũng không có biện pháp cưỡng ép mang Tiêu Tinh Hà đi.
Kinh Lan hồ ải tọa lạc ở trung tâm một mặt hồ lớn, lấy tên này, càng có trận tu cường đại ở chỗ này lấy Kinh Lan Hồ làm căn cơ bố trí một tòa thủy liêm đại trận, nếu gặp phải cường địch đến công, toàn bộ nước hồ trong Kinh Lan Hồ đều có thể hóa thành bình chướng, phương diện phòng ngự có thể nói là được trời ưu ái.
Lúc Lục Diệp dẫn Lâm Âm Tụ đi tới nơi này, chỉ thấy nơi này không ngừng có tu sĩ ra ra vào vào, dáng vẻ vội vàng, thậm chí có không ít tu sĩ từ bên ngoài trở về đều bị thương, cũng có người đã chết trận, chỉ có thi thể bị người mang về.