"Tách ra!" Lục Diệp quyết định thật nhanh, khi linh lực trên người tuôn ra, một đôi cánh màu đỏ lửa trải rộng ra, đồng thời gia trì Phong Hành, lao thẳng về phía trước.
Mục tiêu chủ yếu nhất của Liễu Nguyệt Mai chính là hắn, cho nên hắn nhất định phải tách ra khỏi Tiêu Tinh Hà và Lâm Âm Tụ, chỉ có như thế, tình cảnh của hai người mới có thể tương đối an toàn.
Mà bọn hắn muốn sống, phải xem Lục Diệp có thể kiên trì được bao lâu, Lục Diệp không chết, vậy thì bọn hắn sẽ không còn lo lắng gì nữa, một khi Lục Diệp chết, Liễu Nguyệt Mai chắc chắn sẽ nhổ cỏ tận gốc, chấm dứt hậu hoạn.
Bên này Lục Diệp khẽ động, Tiêu Tinh Hà và Lâm Âm Tụ cũng bắt đầu chuyển động.
Hai người đều là hạng người tâm tư nhanh nhẹn, đương nhiên sẽ không đi kéo chân sau của Lục Diệp, làm chuyện ngu xuẩn muốn đồng sinh cộng tử với hắn, lúc này mới thúc giục thân hình bay ra từ bên cạnh, trong chớp mắt, ba người chia thành hai đường.