Trên chiến trường hỗn loạn, Lục Diệp chỉ cảm thấy bốn phương tám hướng đều là địch nhân, như vậy cũng có một chỗ tốt, không cần lo lắng sẽ ngộ thương người một nhà, nhưng chỗ xấu chính là hắn luôn luôn ở trong trạng thái chiến đấu với người khác, hoàn toàn không có nửa khắc nào ngừng lại.
Cũng may là hắn bổ sung tiêu hao của bản thân rất đơn giản, nhưng những tu sĩ Nhân tộc khác sẽ không nhanh và tiện như vậy, cứ tiếp tục như thế, tất nhiên Nhân tộc sẽ mệt mỏi, tuy nhiên Huyết tộc cũng giống vậy, hơn nữa tình huống của Huyết tộc nghiêm trọng hơn một chút, bởi vì bọn họ không có viện trợ từ đằng sau.
Bên phía Nhân tộc, trận pháp viện trợ trên đảo nhỏ chưa từng bị gián đoạn, tuy không dày như ban đầu nhưng cuối cùng cũng đang tiếp tục phát huy tác dụng, sát thương không ít Huyết tộc.
Chiến đấu kịch liệt đến trình độ này, đã thành so đấu tính bền dẻo của hai bên.
Hơn trăm vạn đại quân Huyết tộc hùng hổ mà tới, vốn là muốn một lần hành động đánh hạ Bích Huyết thánh địa, bọn họ có vốn liếng này, cũng có lòng tin này.