Nhưng kết quả lại là du liệp đội của bọn họ bị chém giết toàn bộ, chuyện này dẫn đến thế cục vốn không tốt lại càng thêm không tốt.
Khi đám người Lục Diệp giết vào chiến trường, rõ ràng là đám tu sĩ giữ núi của Thái La Tông hơi sửng sốt một chút, bởi vì bọn họ nhận được tin tức, chỉ cần kiên trì thêm chốc lát, sẽ có du liệp đội nhà mình đến cứu trợ, trong đó còn có mấy tu sĩ ngũ tầng, có thể giúp bọn họ chuyển bại thành thắng.
Nhưng đợi nửa ngày, lại chờ được cứu viện của phe địch.
Chuyện này quá mức trớ trêu.
Bốn người bốn kỵ vừa trải qua một trận tranh đấu liều mạng kịch liệt, mỗi người đều tiêu hao rất lớn, hiện giờ dù cứng rắn xông vào trong chiến trường, cũng chỉ có thể phát huy ra tác dụng có hạn. Cho nên dưới Lục Diệp suất lĩnh, một nhóm bốn người chỉ vòng qua vòng lại ở biên giới chiến trường, vùn vụt đến, vùn vụt đi, lôi kéo tinh lực địch nhân đồng thời tìm kiếm cơ hội xuất thủ.