"Ta chạy nhanh."
Lục Diệp giải thích một tiếng.
"Khá may mắn đấy."
Trần Khiếu không hoài nghi điều gì, theo hắn thấy, nếu có thể còn sống xông vào thì Lục Diệp thực sự may mắn, còn hắn lại xui xẻo như vậy, bị những con đại trùng kia vây công, bị thương nặng như thế.
Hít sâu mấy hơi, giọng nói của Trần Khiếu trở nên suy yếu: