Đàn trùng tàn sát bừa bãi, trong trùng triều rậm rạp, một bóng người cao lớn màu đỏ đang lao đến vù vù, Long Tích Đao không ngừng vung, chém ra một đạo lại một đạo đao mang sát khí màu máu, Trùng tộc bên cạnh không ngừng bị dọn sạch, rồi càng lúc lại có càng nhiều Trùng tộc hơn bổ sung đến, cứ lặp đi lặp lại như vậy.
Trùng tộc hung hãn không sợ chết, rất nhiều Trùng tộc trước khi chết cũng phải liều mạng cắn một cái, hoặc là thôi động năng lực đặc biệt của bản thân, đủ loại năng lực khác nhau, có Trùng tộc giống như nhện phun tơ, cũng có Trùng tộc giống như con kiến phun ra chất nhầy có tính ăn mòn.
Chỉ một thoáng, tràng diện sôi trào, tiếng vang lít nha lít nhít không ngừng từ trên người Long Tọa truyền ra, chỉ giao chiến một lát, Yển Giáp màu đỏ tươi đã trở nên đa dạng màu sắc.
Trong Long Tọa, Lục Diệp trải rộng thần niệm, dò xét khí tức Trùng tộc Thần Hải cảnh trong bầy trùng khổng lồ, có phát giác, hắn lại ngang nhiên giết tới.
Tuy bầy trùng khổng lồ, nhưng thứ chân chính tạo thành uy hiếp lớn đối với phòng tuyến cửa ải này vẫn là những Trùng tộc Thần Hải cảnh kia, dù sao năng lực của một mình Lục Diệp vẫn là thế đơn lực cô, dù là mặc giáp trụ Long Tọa cũng không thể chém giết những Trùng tộc này sạch sẽ, cho nên nhất định phải cố gắng gạt bỏ chiến lực cao cấp của bầy trùng, như thế mới có thể giảm bớt áp lực cho phòng tuyến cửa ải bên kia.