Đúng lúc này, một luồng linh lực dao động cường đại xuất hiện, một lão giả sáu mươi tuổi chống trượng gỗ từ cầu thang chậm rãi đi xuống, thỉnh thoảng lại ho nhẹ một tiếng.
Lão giả này lưng còng, dáng vẻ tựa như có thể qua đời tại chỗ bất cứ lúc nào, nhưng linh quang bên ngoài cơ thể lão còn cường đại hơn Đổng Thúc Dạ ở thời kỳ toàn thịnh.
Ít nhất cũng là tu sĩ Linh Khê bát tầng!
Lục Diệp nhìn thấy lão giả này, trong lòng đã ổn định trở lại.
Hắn giao dịch cùng Thiên Cơ Thương Minh rất nhiều lần, cũng biết nội tình của Thương Minh này mạnh mẽ ghê lắm. Nhưng điều khiến hắn cảm thấy đáng lưu ý nhất chính là cái tên của Thương Minh này. Bọn họ có thể lấy hai chữ Thiên Cơ làm danh hiệu, chuyện này có ý vị cực kỳ sâu xa.