Trước đó Lục Diệp từng tuyên dương Thánh chủng rất cao minh ở Cửu Châu, cho nên các cường giả tu sĩ mấy nhà cũng không khinh thường Ngọc Lân thánh tôn, nhưng khi thật sự giao thủ mới phát hiện Thánh chủng Huyết tộc khó chơi cỡ nào.
Chỉ riêng một Huyết Hà Thuật đã khiến bọn họ bó tay bó chân.
Mấy tu sĩ tham dự vây công Ngọc Lân thánh tôn đều là Thần Hải cảnh tầng chín, dù là như thế, cũng bị động khắp nơi, đều có chỗ bị thương, lúc bọn hắn ý thức được không đúng, muốn trốn ra khỏi Huyết Hà, nhưng loại địa phương như Huyết Hà, tiến đến dễ dàng, muốn đi ra nào có đơn giản như vậy?
Tiếp tục như vậy, e là ba người bọn họ thật sự phải chết ở chỗ này, một khi bọn họ bỏ mình, tu sĩ ba nhà sẽ không cách nào đối kháng Ngọc Lân thánh tôn, tất nhiên đến lúc đó phải tử thương vô số.
Trong giây lát hối hận không thôi, rõ ràng Lục Nhất Diệp đã sớm tuyên dương sự lợi hại của Thánh chủng, rõ ràng trước đó bọn họ đã nhận được tin tức, dù gặp được Thánh chủng lập tức thông báo tứ phương, nhưng bọn họ lại không tin tà, bây giờ đâm lao phải theo lao, sinh tử khó giữ được, thậm chí còn liên lụy tu sĩ tông môn nhà mình.