Nhưng vừa rồi, Lục Diệp quan sát đủ loại chuyện tóm lại cũng không phải không có chút ý nghĩa nào, nhất là khi đối mặt với loại uy hiếp lực lượng có thể làm bản thân bị thương nặng này, trong lòng hắn lại có báo động, cho nên ngay khi mắt báo động sinh ra, cho dù không rõ sẽ phát sinh cái gì nhưng bản năng vẫn hạ thân chếch đi.
Sấm sét thô to lướt sát người hắn về phương xa, nổ vang đôm đốp, hư không đều bị đánh ra một vết tích đen kịt, có mùi khét truyền vào trong mũi.
Nụ cười trên mặt pháp tu hóa thành ngạc nhiên, không ngờ Lục Diệp lại còn có thể như vậy, có thể xác định được kế sách của hắn không có vấn đề, trong lúc thi đấu giới vực trước đó, đối thủ mạnh nhất đã bị hắn đánh ngã như vậy.
Kế sách không thành vấn đề nhưng cuối cùng lại không thể đắc thủ, xét cho cùng chỉ có một nguyên nhân, binh tu có bản năng dự cảm cực kỳ cường đại, cho nên có thể vừa ra tay vừa né tránh, khiến cho lôi kích của hắn không thành công.
Lợi hại! Pháp tu âm thầm thán phục, một đối thủ như vậy đã không thể dùng tầng tám để cân nhắc, đây chính là một cường giả thực lực hoàn toàn ngang hàng với hắn.