Đại lượng tu sĩ từ các phương hướng khác nhau đi vào trong, trong lúc đó nhất định sẽ có người gặp gỡ, dưới loại tình huống này, song phương nhất định phải chiến một trận, tuyệt không thể chung sống hoà bình.
Hơn nữa bởi vì trước mắt phạm vi Thái Sơ cảnh giảm thật lớn, cho nên rất nhiều tu sĩ đều kết bạn mà đi, không hề như lúc ban đầu, mỗi người đều cô đơn lạc lõng.
Cục diện hiển lộ rõ ràng ở bên ngoài, chính là tên trên hai cột trái phải không ngừng sáng tắt, có người thứ tự bay lên, có người thứ tự tụt xuống, càng nhiều hơn chính là ảm đảm, biến mất không thấy gì nữa.
Nhưng bất kể tên của người khác thay đổi như thế nào, Lục Nhất Diệp đứng đầu bảng kia lại luôn ngồi vững trên núi cao, lù lù bất động, như thể người đứng đầu chính là hắn.
Điều này làm cho rất nhiều cường giả giới vực đều không biết nên khóc hay cười, thầm mắng thời không anh hùng để cho tiểu tử này thành danh!