Trần Huyền Hải nhíu mày thành một chữ xuyên, biểu cảm bất đắc dĩ:
"Tô đạo hữu, có cần phải làm đến mức này không? Nói thẳng với hắn cũng không phải không được."
Tô Ngọc Khanh khẽ mỉm cười:
"Nói thẳng với hắn có lẽ được, nhưng khó đảm bảo hắn có dốc toàn lực hay không, dù sao đó là chuyện của Tiểu Nhân tộc ta, không liên quan tới hắn bao nhiêu. Đã diễn một tuồng kịch như vậy, để hắn biết lòng thành của ta, lại nói với hắn chuyện kia, vậy thì nước chảy thành sông."
Trần Huyền Hải thở dài: