Đương nhiên, mượn nhờ Na Di Phù cũng nói thông, đối phương có hồng phù bên người, thì chưa chắc không có linh phù khác.
Nhưng sau mấy lần quan sát, Thang Quân cũng không phát hiện dấu vết đối phương sử dụng linh phù, thoáng chốc thân hình đối phương biến mất, dưới chân có một đạo linh văn chợt lóe rồi biến mất.
Hơn nữa, tuy có thể dùng để bảo mệnh, nhưng ai cũng sẽ không xa xỉ đến mức nhiều lần vận dụng như thế. Mặt khác, phương hướng truyền tống của Na Di Phù là không có bất kỳ quy luật nào, khoảng cách truyền tống sai biệt cũng rất lớn. Nhưng xem thủ đoạn của đối phương, mỗi lần đều không nhiều không ít. Khoảng cách mấy ngàn dặm, trên phương hướng cũng vĩnh viễn là nghiêng trái hoặc phải, không đến mức bỗng nhiên dịch chuyển đến phía sau mình.
Đây không phải là thứ mà vận dụng Na Di Phù có thể giải thích rõ ràng.
Cho nên Thang Quân suy đoán, Lý Thái Bạch này nắm giữ một loại thủ đoạn có thể nhanh chóng thuấn di xuyên qua, hơn nữa thủ đoạn này có thể bao trùm phạm vi mấy ngàn dặm!