Trong nháy mắt khi hai thanh vũ khí va chạm vào nhau, Lục Diệp hơi hơi trầm mình xuống, trọng tâm hạ thấp, ổn định thân hình, ngay sau đó bức một đao trở về.
Khi tiếng ma sát chói tai vang lên, trong mắt nam tu cường tráng kia hiện ra vẻ không sao tin nổi, chỉ vì phía trước truyền đến một luồng lực lượng không gì đỡ nổi, trực tiếp đánh bay hắn đi ra ngoài.
Một màn này đã khiến tất cả mọi người nhìn mà ngơ ngẩn.
Bởi vì dù xét trên bất cứ phương diện nào, là thân hình hay là kích thước vũ khí, thì Lục Diệp cũng hoàn toàn không thể so sánh được với đối phương, đối thủ lần này của hắn rõ ràng là một tu sĩ thuộc loại hình lực lượng cuồng mãnh. Người có khí huyết tràn đầy như vậy, trời sinh thích hợp đi theo con đường thể tu, nhưng đại khái là gia hoả này muốn trở thành binh tu, cho nên mới lựa chọn một thanh binh khí khoa trương như thế, muốn nhất lực hàng thập hội (chỉ một người có khí lực lớn có thể chiến thắng mười người có võ nghệ - ở trước mặt thực lực tuyệt đối, tất cả mưu kế đều vô dụng).
Và hắn cũng không lựa chọn sai, một đường này đi tới, không một tu sĩ đồng cấp bậc nào có thể so lực lượng cùng hắn, kể cả khi đối phương có lực lượng không kém hắn, cũng sẽ bị một thanh đại kiếm khoa trương của hắn chém tới hoài nghi nhân sinh.