Phòng hộ và thể phách chính là vốn liếng để thể tu sinh tồn vậy mà ở trước mặt thanh trường đao của hắn lại lộ ra chút yếu ớt không hợp lẽ thường. Và điểm này đã được nghiệm chứng sau khi Lục Diệp dùng ba đao chém nát một tấm phòng ngự linh khí của một vị thể tu sau đó chiếm lấy nó!
Phải biết rằng, thứ kia chính là phòng ngự linh khí, dù nó chỉ là hạ phẩm thì cũng là phòng ngự linh khí… Vậy mà lại bị người ta cứng rắn chém cho ba đao nát bét, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, quả thực không ai dám tin tưởng.
Một phương Vạn Ma lĩnh lại thử phái ra mấy pháp tu liên tiếp, kết quả… tình huống càng thêm hỏng bét, bởi vì trên võ đài có diện tích hạn chết, pháp tu nhiều nhất chỉ cách xa Lục Diệp được chừng hai mươi trượng (60 mét).
Với khoảng cách 20 trượng này, lấy tốc độ toàn lực bùng nổ của Lục Diệp trước mắt, chỉ ba nhịp hô hấp hắn đã lao qua, và một vị pháp tu mà bị binh tu tiến lại gần người sẽ có kết cục như thế nào? Không cần nghĩ cũng biết.
Bóng đêm buông xuống, đám tu sĩ một phương Hạo Thiên minh đang hào hứng bàn luận, thậm chí còn có người nấu rượu đánh đàn, náo nhiệt đến tột cùng.